Vừ A Dính sinh ngày 12 mon 9 năm 1934, người dân tộc bản địa H’Mông, quê quán Pú Nhung, vùng cao thị xã Tuần Giáo, tỉnh Lai Châu. Vừ A Dính là con cái loại tía của ông Vừ Chống Lầu (sinh năm 1899) và bà Sùng Thị Plây (sinh năm 1901). Cha Vừ A Dính là cán cỗ Việt Minh của khu vực đã trở nên thực dân Pháp bắt và nhốt tận nhà tù Sơn La. Ông đã trở nên thực dân Pháp thủ chi phí tận nhà tù Sơn La năm 1949. Ông Vừ Chống Lầu được Đảng và Nhà nước truy tặng là liệt sĩ ngày 5-9-1964. Mẹ A Dính là bà Sùng Thị Plây - một hạ tầng kháng chiến tiêu biểu vượt trội của quê nhà Tuần Giáo. Sinh đi ra vô mái ấm gia đình nhiều truyền thống lâu đời cách mệnh, cậu nhỏ nhắn mưu trí, gan liền dạ và thời gian nhanh nhẹn - Vừ A Dính đang được sớm giác ngộ cách mệnh và căm phẫn giặc Pháp xâm lăng kể từ khi nhỏ.
Trước cảnh bộ đội Tây thông thường xuyên càn quét dọn phiên bản xã, cướp bóc tách tất cả, giết mổ kinh hoảng dân xã, lòng căm phẫn giặc của cậu nhỏ nhắn A Dính ngày 1 tăng thêm. Dù mới mẻ chục tía tuổi hạc, A Dính đang được xin xỏ nhập cuộc vô group canh chừng, nếu như thấy Tây cho tới thì báo nhằm dân xã chạy vô rừng thâm thúy.
Bạn đang xem: vừ a dính là ai
Một lượt canh chừng. Thấy Tây cho tới, A Dính chạy thời gian nhanh về làng mạc báo hiệu, quý khách nhanh gọn lẹ chạy vô rừng thâm thúy. Còn A Dính bị Tây bắt lại. Chúng nhốt A Dính vào trong nhà nhốt ở Bản Chăn. Đêm ê, A Dính và ông già cả Vừ Sa ở xã Phiêng Pi trốn ngoài ngôi nhà nhốt. A Dính được ông Vừ Sa hội tụ lại 2 ngày ở trong nhà ông. Hai ngày rất hiếm ấy đã từng A Dính kết thân ái với nhị con cháu của ông Vừ Sa. A Dính kể cho chính mình nghe về địa thế căn cứ, về phong thái mạng, về những đồng chí lên đường tấn công thằng Tây và về việc làm của A Dính khi ở địa thế căn cứ. Ấy thế nhưng mà lòng căm phẫn thằng Tây, tình thương nước và niềm tin gan liền dạ, ý chí, quật cường của A Dính đã từng nhị người con cháu của ông Vừ Sa xin xỏ tự nguyện nhập cuộc cách mệnh và về sau lưu giữ nhiều trách nhiệm rộng lớn của Đảng và vô phiên bản xã.
Ngay khi tách ngoài nhà đất của già cả Vừ Sa, A Dính lên đường vô địa thế căn cứ, contact với cán cỗ. A Dính xin xỏ cán cỗ lên đường võ trang với những đồng chí. Nhưng những anh bảo rằng lên đường võ trang vất vả, gian khổ cực kỳ lắm, làm thế nào một cậu nhỏ nhắn mới mẻ 13 tuổi hạc hoàn toàn có thể bám theo được. A Dính vẫn nhất quyết xin xỏ cán cỗ mang đến A Dính lên đường võ trang với cùng một lời nói kiên quyết: “Đội võ trang lên đường tấn công Tây. Em mong muốn lên đường tấn công Tây”. Một cậu nhỏ nhắn 13 tuổi hạc nhưng mà hoàn toàn có thể tâm lý một cơ hội thâm thúy, gan liền dạ như vậy thì những anh cũng ko thể kể từ chối được.
Thế là A Dính được lên đường võ trang giống như những anh, A Dính mừng lắm. A Dính được phú trách nhiệm liên hệ, giao thông vận tải, và thật nhiều việc không giống. Khi thì băng rừng, trèo đèo, lội suối, A Dính đều thực hiện rất hay việc làm của tớ và luôn luôn về trước thời hạn ý định. Dấu chân của A Dính và group vũ trang in từng núi rừng và những thôn phiên bản vô thị xã. Đội vũ trang thoắt ẩn, thoắt lúc này nhiều phiên bản xã nhằm chuyển động, giúp sức bà con cái những dân tộc bản địa ổn định lăm le cuộc sống thường ngày, xây đắp những tổ chức triển khai đoàn thể cách mệnh, kín tổ chức triển khai kháng chiến, tấn công Pháp xâm lăng.
Cuộc sinh sống kháng chiến gian truân tuy nhiên Vừ A Dính cực kỳ sáng sủa yêu thương đời. A Dính cực kỳ ham học tập và học tập khá. Lúc nào là vô ngực áo của Dính cũng nhét cuốn sách nhằm giành giật thủ học tập. A Dính đang được học tập phát âm và viết lách chữ thông thuộc. Khuôn mặt mày tròn xoe, hai con mắt tinh anh thời gian nhanh, tay chân thoăn thoắt là hình hình ảnh đồng chí nhỏ Vừ A Dính in sâu vô đôi mắt những đồng chí của group vũ trang Tuần Giáo.
Địch tăng nhanh sạo sục dò la khử group vũ trang nên đơn vị chức năng luôn luôn cần dịch rời. Để lưu giữ kín trước quân thù gian tham ác, điểm đóng góp quân của đơn vị chức năng thông thường phía trên những triền núi cao, xa cách mối cung cấp nước. Vì thế nhưng mà cuộc sống thường ngày vô nằm trong gian truân. Hàng mon trời ko một phân tử muối hạt, ko một phân tử gạo. Nhiệm vụ giao thông vận tải liên hệ của A Dính càng ngày càng trở ngại rộng lớn. Vậy nhưng mà, lượt nào là lên đường liên hệ A Dính cũng mưu đồ trí, đảm bảo an toàn an toàn và đáng tin cậy và về trước thời hạn quy lăm le. Các anh vô đơn vị chức năng căn vặn vì sao A Dính luồn rừng và lên đường xuất sắc thế, A Dính cười cợt hồn nhiên bảo: “Từ nhỏ em trèo núi, lên đường thời gian nhanh đang được thân quen chân rồi”. A Dính còn rất nhiều lần được đơn vị chức năng phú trách nhiệm kín xuống phiên bản móc nối liên hệ với hạ tầng nhằm nhận muối hạt, mực viết lách, kim chỉ, giấy tờ viết lách, vải vóc đem và thuốc thang nhưng mà đồng bào xuống chợ mua sắm hộ. Mẹ của Dính cũng là một trong những hạ tầng kín tin cẩn, rất nhiều lần tiếp tế mang đến group vũ trang như vậy.
Trong một lượt về ngôi nhà lấy vật dụng cán cỗ nhờ u thu gom, bị bọn bộ đội Tây tuần tra rẽ ngôi nhà và phân phát hiện tại điều khả nghi ngờ, bọn chúng bắt mọi người A Dính nhốt vào trong nhà nhốt (may thay cho A Dính và Vừ Gà Lử người anh trai của A Dính chạy thoát). Được tin tưởng u và mọi người bị địch bắt nhốt bên trên vọng gác Bản Chăn, A Dính buồn và thương u lắm. hiểu tin tưởng đơn vị chức năng sẵn sàng tấn công vọng gác Bản Chăn, A Dính đang được kiến nghị được xuống núi khảo sát tóm tình hình địch và nhân tiện dò la hiểu thông tin về u và mọi người. Đã từng bị tóm gọn nhốt ở vọng gác Bản Chăn nên lối đi, lối lại A Dính khá nằm trong. Vì thế, anh Kiên lãnh đạo đơn vị chức năng đang được đồng ý nhằm A Dính xuống núi khảo sát tình hình.
Đã nhị ngày ăn ngủ ở Bản Chăn nhằm dò la la thông tin của mái ấm gia đình vẫn chưa tồn tại tin tưởng gì, A Dính lo lắng. Vừa thấy bộ đội dẫn một đoàn tù đi ra suối lấy nước, trông thấy ông nội, u và những đồng đội của tớ, A Dính mừng lắm tuy nhiên ko thể gọi quý khách được. Ngày ngày sau, A Dính nấp sau tảng đá bên dưới suối, đem bám theo ống bương đựng nước, trong khi thấy đoàn tù đi ra lấy nước, A Dính bám theo đoàn tù vào trong nhà nhốt. Thế là tối ê A Dính được ở nằm trong mái ấm gia đình bản thân vô ngôi nhà lao. A Dính kể biết bao chuyện mang đến quý khách nghe về cán cỗ, về phiên bản xã. Hôm sau quý khách lại đi ra suối lấy nước, A Dính chứa chấp ống bương sau tảng đá, từ biệt mái ấm gia đình và chạy thời gian nhanh vô rừng. A Dính kể được cho cán cỗ nghe chuyện tôi đã vô vọng gác, kể rành rẽ những điểm ở, điểm canh chừng, khu vực ụ súng, súng gì, khu vực kho đạn, bọn chúng treo ống bơ, gài mìn ở đâu. Nhưng những anh bảo: “Từ ni chớ vô vọng gác nguy hiểm hiểm”.
Thi phảng phất, A Dính vẫn xuống Bản Chăn lấy tin tưởng, tuy nhiên A Dính ko vô vọng gác nữa. A Dính chỉ liên hệ với u thôi. Dưới tảng đá thân ái suối, quý khách vô xã nhằm lại những yếu hèn phẩm lấy được, chẳng không giống lúc còn ở vô xã. A Dính nhặt đem lên cho những anh, khi gói muối hạt, một tập dượt giấy tờ, loại cây bút chì, dung dịch lào, viên phẩm tím, lúc còn cả bao nhiêu chục viên đạn nữa.
Xem thêm: Soco Live – Xem trực tiếp bóng đá tốc độ đỉnh cao
Khi tóm được tin tưởng giặc Pháp sẵn sàng fake quân lên tấn công khu vực du kích ở Pú Nhung, u A Dính đang được trốn trại đi ra bìa rừng bắt gặp Vừ A Dính cung cấp tin báo này. Bà còn gửi mang đến Vừ A Dính rộng lớn 100 viên đạn lấy trộm được của giặc. Trên lối về bên trại nhốt, một tốp bộ đội lên đường tuần phân phát hình thành bà. Tuy khám đường người bà ko chiếm được gì tuy nhiên bọn chúng nghi ngờ bà liên hệ với Việt Minh nên đang được khám đường điểm nhốt bà. Địch đang được phân phát hình thành nhiều đạn nhưng mà bà và những con cái nằm trong những người dân bị giam cầm vô trại đang được lấy trộm của bộ đội Pháp trong những lúc đi làm việc phu dịch. Giặc pháp đang được lôi cả 22 người vô trại nhốt đi ra phun bị tiêu diệt. Ông nội, u, chị gái và những em - 9 người vô mái ấm gia đình Vừ A Dính đã trở nên phun bị tiêu diệt. Mẹ A Dính - Bà Sùng Thị Plây được Đảng và Nhà nước truy tặng Liệt sĩ ngày 14-10-1964. Mẹ của Vừ A Dính đã và đang được Chủ tịch Nước truy tặng thương hiệu Bà u nước Việt Nam Anh hùng mùa trước tiên (năm 1994) vì thế sở hữu ông chồng, con cái và phiên bản thân ái là liệt sĩ.
Trung tuần mon 6 năm 1949, giặc Pháp kêu gọi tổng lực binh lính kể từ những vọng gác vô điểm nhằm vây ráp hòng chi phí khử group vũ trang Tuần Giáo của Vừ A Dính. Gần một ngàn quân sụp về khu vực địa thế căn cứ Pú Nhung từ không ít ngả lối. Một tốp giặc của vọng gác Bản Chăn bên dưới sự lãnh đạo của một đội nhóm Tây đang được kín phục kích ngay lập tức bên trên đầu một phiên bản bỏ phí ngay gần Pú Nhung.
Hôm ấy trời loà sương, chỉ xa nhau chừng vài ba bước đi nhưng mà ko trông thấy nhau. A Dính vừa phải kín bắt gặp u về bên. Sau sống lưng của A Dính còn treo vô quấn cả trăm viên đạn nhưng mà u mới mẻ trao mang đến. Người Dính ướt đầm sương. Vì trời giăng sương loà mịt nên cực kỳ khó khăn để ý. A Dính tụt xuống ngay lập tức vô vòng vây của địch, thời gian nhanh như 1 con cái hươu tụt xuống lưới. Thằng Tây hỏi: “Các “Ông tỉnh ”ở đâu”?. A Dính thảm nhiên nói: “Không biết”. Đội Tây gầm lên: “Bao đạn này…. Bao đạn … đạn này, ngươi đưa về cho những “ông tỉnh” phun bọn chúng tao, nhưng mà ngươi lại trình bày là ko biết à! Nói lên đường, ko thì tao cho 1 phân phát vỡ đầu”. A Dính vẫn nói: “Không biết”.
Đội Tây quát lác bộ đội xúm lại tấn công A Dính. Chúng tấn công A Dính đến tới tận trưa, mặt mày mũi A Dính sưng húp, đầu chảy nhiều huyết. Đánh mãi, A Dính cũng chỉ trình bày “Không biết’’. Thằng Tây tức phẫn nộ, lấy máng súng tấn công gãy ống quyển em. A Dính gặm răng, nước đôi mắt giàn giụa. Nhưng đem mang đến bọn bọn chúng quát lác, A Dính cũng ko trình bày gì nữa.
Thằng Tây đang được tra tấn, quấy rầy và hành hạ A Dính trong cả nhị ngày, nhị tối vứt đem ngoài thiên nhiên sương tối giá tiền giá chỉ. Thế tuy nhiên A Dính vẫn kiên trì sinh sống, một lòng một dạ vì thế cách mệnh nhưng mà ko Chịu khai đi ra lấy nửa điều. Đến ngày loại 3, thằng Tây vẫn dụ ngon, dụ ngọt hy vọng A Dính khai đi ra điểm ở của những ông Tỉnh. Môi A Dính mấp máy, đi ra hiệu đem cáng cho tới em dẫn theo điểm bắt gặp cán cỗ. Thằng Tây phấn khởi mừng mang đến bộ đội đem thực phẩm, đồ uống và thực hiện cáng khênh A Dính lên đường vô rừng. A Dính dắt bọn chúng đi qua thật nhiều tuyến đường, thâm thúy vô rừng phí phạm vắng ngắt, cỏ cây rườm rà. Băng không còn cánh rừng này, thanh lịch cánh rừng không giống. Quân bộ đội, thằng Tây đang được mệt rũ rời rời rã. Đến điểm sở hữu lán của cán cỗ. Nhưng lán đã trở nên loại bỏ kể từ lâu, cái đang được sập, còn bao nhiêu cái cọc mặt mày vách đá. Những thằng Tây xúm lại, đứa xoay vô đánh giá, dò la dò la, đứa nhào đi ra, kinh hoảng quánh bị phun lén. Rồi bọn chúng căn vặn A Dính: “Ông tỉnh” ở phía trên à? A Dính gật đầu. Chúng căn vặn tiếp: “Ông tỉnh” đâu? A Dính nhấp lên xuống, lại chỉ lên đường thanh lịch cánh rừng không giống. Đoàn lính tráng luồn rừng, luồn núi tiếp cận chiều tối. Thằng Tây biết bị giắt lừa, bọn chúng quát lác bộ đội hất cáng xuống, lôi A Dính đi ra căn vặn. Nhưng A Dính hoi hóp thở, căn vặn thế nào thì cũng ko trình bày. Thằng Tây tức đỏ lòe đôi mắt, lôi A Dính trói nhị tay treo lửng lơ lên cành khoan và điên loạn phun cả băng đạn vô người A Dính. A Dính bị tiêu diệt bên trên cành khoan ở Khe Trúc. hầu hết người bộ đội bám theo Tây khi ê không đủ can đảm coi, phần vì thế hổ thẹn thùng với A Dính, với quốc gia, phần thì kinh hoảng hãi thằng Tây tàn độc. Đêm ấy, rộng lớn chục người bộ đội ngụy đang được vứt trốn. hầu hết bộ đội trốn vượt lên trước, cuộc càn quét dọn lên Pú Nhung cần bỏ lỡ ngay lập tức hôm ấy.
Chiến dịch Thu Đông năm 1952, ở Tây Bắc đã và đang được giải hòa. Người ở rừng dọn về xã. Có người qua quýt rừng khoan ở Khe Trúc ngay gần Bản Chăn thấy một chiếc xác người treo bên trên cành khoan. Những người lên đường rừng ấy bỗng nhiên suy nghĩ đi ra, chạy về báo với Vừ A Lử - người anh trai có một không hai còn sinh sống của A Dính cho tới đem xác em về yên ổn ngủ bên trên phiên bản xã Pú Nhung.
Xem thêm: Top 5 thương hiệu giày chạy bộ chất lượng đáng mua nhất hiện nay
Năm 1951, tri ân cho tới người thiếu hụt niên ý chí, quật cường Vừ A Dính, Đoàn thanh niên cứu vãn quốc nước Việt Nam tuyên dương Anh vô thiếu hụt nhi cả nước. Năm 1952, nhà nước truy tặng Huân Chương Quân công hạng tía mang đến thiếu hụt niên hero Vừ A Dính. Lịch sử Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh, lịch sử Đội Thanh niên Tiền phong Hồ Chí Minh đã ghi nhận Vừ A Dính là một trong những trong mỗi thiếu hụt nhi hero tiêu biểu vượt trội mang đến mới trẻ em nước Việt Nam vô thời kỳ kháng chiến kháng thực dân Pháp xâm lăng, giải hòa quốc gia.
Trong cuộc sống ngắn ngủi ngủi chục lăm năm tuổi thọ của thiếu hụt niên Vừ A Dính đang được nhằm lại biết bao bài học kinh nghiệm to tát rộng lớn về tình thương quê nhà, quốc gia, lòng căm phẫn giặc thâm thúy, niềm tin gan liền dạ, ý chí, quật cường, ko đầu sản phẩm trước đòn roi vọt, súng đạn của quân thù, một lòng lên đường Theo phong cách mạng, một lòng góp sức mang đến Tổ Quốc thân ái yêu thương. Nhân kỷ niệm 70 năm ngày hero thiếu hụt niên Vừ A Dính quyết tử (tháng 6 năm 1949 – mon 6 năm 2019), nội dung bài viết xin xỏ reviews cho tới độc giả cuộc sống và những góp sức tiêu biểu vượt trội của Anh như 1 nén tâm nhang, điều tri ân thâm thúy của mới trẻ em gửi cho tới Anh – Người đang được góp sức tuổi hạc trẻ em, xương huyết mang đến bọn chúng em cuộc sống thường ngày tự do như ngày ngày hôm nay.
Đào Thanh
Bình luận