PHƯỢNG TÊ THẦN CUNGTác giả: Khuynh ThânThể loại: Cổ đại, cung đấu, HECouple: Lộ Ánh Tịch – Mộ Dung Thần Duệ
Câu chuyện khá thú vị và đặc sắc, không mạnh về mưu toan kế hiểm hay những thứ bất ngờ, cao trào nhưng là quá trình từ kẻ địch đến với tình yêu của nam nữ chính, cũng như những hi sinh của nhân vật phụ.
Bạn đang xem: Review Phượng Tê Thần Cung, Bình Luận Phượng Tê Thần Cung
Lộ Ánh Tịch là công chúa Ô Quốc được gả đến Hoàng triều của Mộ Dung Thần Duệ. Hai người là vợ chồng nhưng định trước là kẻ địch, đối đầu sống chết, kìm hãm lẫn nhau. Người ta bảo hắn là sao Đế tinh, tài hoa hơn người còn nàng là sao Kỵ tinh, khắc chế người kia.
Nàng vì quê nhà, vì bá tánh mà rời bỏ người nàng yêu là sư phụ Nam Cung Uyên, một nam nhân hiền lành tài giỏi và ấm áp như gió xuân. Người áo xám tro lúc nào cũng bảo hộ, đối xử với nàng vô cùng dịu dàng chân thành. Nàng đến với một kẻ vui buồn bất thường, âm mưu đầy bụng, dã tâm bừng bừng.
Nàng và hắn nghi kị nhau, kình địch nhau không hề che dấu. Hắn đi một bước nàng phá một bước, hắn nhúc nhích 1 chút nàng cũng phải cử động vài phen. Nàng cho đào mật đạo ngay trong cung, tự nuôi Hi vệ của riêng mình. Nàng rành y dược, độc dược, binh pháp, võ công cao cường nhưng chưa bao giờ kiêu ngạo và quá phận. Chỉ khi đụng đến đât nước nàng mới cương quyết và mưu trí không khác gì nam nhân.
Kình địch nhau cuối cùng hai người thừa hiểu, đều ngang tài ngang sức, vậy thì còn biện pháp cuối cùng là mềm mỏng, ai đánh mất trái tim của chính mình thì người đó thua. Hắn và nàng đều biết bản thân đi trên con dao hai lưỡi. Nhưng từ bao giờ, từ bao giờ mà diễn kịch đã trở thành bao dung, bỏ qua khuyết điểm. Hắn tức giận nàng không có thủ cung sa, tức giận nàng không có lạc hồng, tức giận nàng đi gặp sư phụ nàng, tức giận nàng có mật đạo ngay dưới mắt hắn… nhưng cuối cùng phải dung túng hết thảy. Chỉ cần nàng bảo còn thì hắn tin là còn. Tức lên rồi, hậm hực ấm ức mấy ngày rồi lại bao che cho nàng càn quấy.
Có lẽ hắn là người yêu nàng sâu nặng nhất. Biết đó là kẻ địch vẫn yêu. Biết xung quanh nàng tràn ngập những thứ để hắn nghi ngờ nhưng vẫn yêu. Bởi hắn cao ngạo, hắn tự tin cực kì vào những thứ mình nhất quyết có được, đó là cả giang sơn và mỹ nhân nên mới tin nàng, tin thời gian và tin những hành động của mình có thể xoay chuyển tất thảy. Hắn không màng thân phận nàng, không bận tâm quá khứ của nàng nữa… chỉ cần hiện tại nắm lấy người trước mắt, không quản nguy hiểm mà quyết tâm ra chiến trường lôi nàng về. Dù trúng 1 tên của nàng, đi gặp nàng mà bị đánh bị đuổi đến chật vật, tức đến nghẹn cả họng nhưng rồi cũng bay biến.
Có lẽ ngay từ đầu số phận Lộ Ánh Tịch đã được định sung sướng, hạnh phúc. Và tất cả những thứ tốt đẹp đó do những người xung quanh nàng hết sức xây dựng. Sư phụ dạy dỗ chăm sóc một thân tài hoa của nàng suốt 13 năm, lại bảo vệ yêu thương che chở nàng suốt những năm tháng ở Hoàng triều. Khi gả đi, nàng được Mộ Dung Thần Duệ trao cả trái tim và bảo đảm an toàn, bảo đảm yêu thương hết mực.
Xem thêm: hiếu orion là ai
Tình yêu của Mộ Dung Thần Duệ có vẻ khó khăn vất vả hơn nhiều so với Hạ Hầu Tử Khâm của Mệnh Phượng Hoàng. Hạ Hầu Tử Khâm được Tang Tử, một người không vướng bận trách nhiệm mà chỉ có ước mơ ngay từ đầu, nàng dốc sức cho hắn vì hắn. Nhưng Mộ Dung Thần Duệ thì tình yêu là con dao hai lưỡi. Hán có thể mất mạng thậm chí mất cả quốc gia vì người hắn yêu như một ngòi nổ bùng lên bất cứ lúc nào. Nàng lại từng có quá khứ yêu sâu đậm một người, từng có khát vọng được tung cánh tự do cùng người đó. Nhưng tấm chân tình hiếm có của hắn, những nỗ lực không ngừng và sự thấu hiểu, hi sinh của hắn đã buộc được người hắn yêu lại bên mình.
Nhân vật phụ của truyện thật sự không ai đáng ghét cả. Họ đều vì chữ tình như Diêu hiền phi, Hàn thục phi, Hạ quý phi,… hay vì bất đắc dĩ như Đoàn Đình Thiên. Tê Điệp. Các nàng đều quá yêu một người mà sinh lòng tham, sinh oán hận… tự chuốc khổ cho mình. Tê Điệp lại càng đáng thương hơn. Nàng sinh ra cũng xinh đẹp, tài hoa chẳng kém ai nhưng cuộc đời nàng không hề được lựa chọn lấy một lần. Không ai hỏi cho nàng mơ ước của nàng là gì, người nàng yêu là ai… mà cuối cùng là cái chết đau đớn bên đứa con chưa chào đời.
Mà đáng thương hơn nữa có lẽ là sư phụ của Ánh Tịch, Nam Cung Uyên. Hắn yêu nàng, yêu sâu đậm nhưng làm sao thừa nhận bây giờ. Hắn biết nàng có trọng trách trên vai, có duyên phận thiên duyên tiền định với người kia thì làm sao hắn để nàng lo lắng thêm được nữa. Hắn hiểu tình cảm niên thiếu nàng dành cho hắn, chút vui mừng nhỏ nhoi nhưng thôi hắn dùng cả đời bảo hộ nàng bình an là hắn mãn nguyện rồi. Hắn bên nàng mọi lúc nàng nguy hiểm, chỉ nàng và chở che nàng hóa giải vận mệnh, che chở bảo vệ nàng… nhìn nàng từng chút một tiến đến bên người kia mà chôn chặt tình cảm của mình. Hắn là một người quá tốt nhưng chữ tình quá nặng. Nhưng ai mà biết được trái tim chứ, yêu đến nỗi không vụ lợi, yêu quên bản thân mình vì người kia là cả thế giới của mình rồi.
Có lẽ cũng an ủi phần nào khi Nam Cung Uyên cuối cùng cũng nói cho Lộ Ánh Tịch biết phần tình cảm đó, tuy không được bên nhau nhưng nàng trân trọng hắn và mãi mãi dành một góc trong trái tim để tưởng niệm hắn. Hắn được bình an cũng là yên tâm cho nàng. Con nàng bên hắn, thân thiết với hắn cũng coi như một loại vui vẻ đi. Và nhất là máu hủ nữ của mình nổi lên khi mong là em của Mộ Dung Thần Duệ và Mộ Dung Bạch Lê sẽ thành couple với Nam Cung Uyên hihi.
Xem thêm: asura là ai
Cái kết khá viên mãn. Coi như niềm an ủi cho những ai kiên nhẫn theo đuổi tình yêu đi. Và nhất là đừng có khinh địch, bởi lỡ đâu một ngày kẻ địch đó lại là kẻ đánh cắp trái tim của mình và cao chạy xa bay, mắc công rượt theo lấy lại lại lấy lộn trái tim của nó luôn thì chẳng biết làm sao :v
Bình luận