Review Sách Nợ Em Một Đời Hạnh Phúc Review, You’Re Temporarily Blocked

Lâu lắm mới lại đụng tới Ngôn tình, chắc cũng phải được đến 2 năm nay mình không còn hứng thú với Ngôn tình thuần túy nữa mà nghiêng nhiều hơn về sách và các tiểu thuyết có yếu tố trinh thám 1 chút. Không hiểu vì sao đến khi muốn thả lỏng đầu óc 1 chút thì mình lại lựa chọn Phỉ Ngã Tư Tồn để tìm về chốn xưa.

Vẫn bằng giọng văn đượm buồn kể về 1 câu chuyện cũng buồn chả kém và tất nhiên nó không làm mình thất vọng. Chả hiểu sao mà đụng tới truyện nào của Phỉ Ngã Tư Tồn dù đã biết nội dung hay chưa, dù đã đọc đi đọc lại không biết bao nhiêu lần thì vào 1 khoảnh khắc nào đó chắc chắn mình sẽ khóc. Đúng là trẻ con đến mức không dám cho người khác biết luôn ấy.

Bạn đang xem: Review Sách Nợ Em Một Đời Hạnh Phúc Review, You’Re Temporarily Blocked

Truyện của Phỉ Ngã thật ra nội dung rất đơn giản, không nhiều plot twist nhưng ngược thì thôi rồi ngược. Mỗi truyện lại 1 kiểu ngược riêng.

Nợ em một đời hạnh phúc thì ngược theo kiểu không cho bất cứ nhân vật nào một con đường nào khác. Dường như đã định sẵn họ sẽ phải quyết định như vậy và rồi nhận hậu quả như vậy. Đau lòng thực sự luôn ấy.

Có nhiều bạn sẽ không thích Nhiếp Vũ Thịnh và cho rằng anh ta không có đủ sự mạnh mẽ và quyết đoán. Nhưng sẽ chẳng có gì là khó hiểu khi cẩn thận nghiền ngẫm lại cuộc đời của bác sỹ Nhiếp. Mẹ mất, sống 1 mình với bố từ nhỏ trong khi ông đang gồng mình lên để xây dựng sự nghiệp, chỉ biết cắm mặt vào sách vở và nhờ 1 cơ duyên tình cờ thì quen với Đàm Tĩnh. Tình yêu của họ nảy sinh đơn thuần biết mấy, đẹp đẽ biết mấy.

Đợi một người một năm rất dễ, thậm chí đợi mười năm, tôi cũng đã làm rồi. Nhưng Nhiếp Vũ Thịnh không giống tôi, anh ấy đã chờ là chờ cả đời. Tôi tự vấn, thấy mình chẳng thể làm nổi chuyện đó.

Một lòng chờ đợi 1 người, một lòng chỉ nghĩ đến 1 người. Dù đau đớn, dù tuyệt vọng đến chừng nào cũng nhất quyết không buông tay. Cố chấp đến như vậy nên khi sóng gió ập đến khiến Nhiếp Vũ Thịnh buộc phải đối mặt từ chuyện có 1 cậu con trai mà anh không hay biết, đến chuyện người cha tưởng như vững vàng như bàn thạch đổ bệnh và bị giam giữ điều tra, đến khi một mình gánh trên vai cơ đồ cả đời người cần phải gìn giữ và cuối cùng là nghề nghiệp lựa chọn theo đuổi cả đời bị thổi bay chỉ trong phút chốc. Làm sao anh ta gắng gượng được? Ai cũng có thể nói anh ta không quyết đoán nhưng chắc chẳng ai hiểu cọng rơm có thể làm chết cả con lạc đà…

Nhắc đến Thịnh Phương Đình thì dù là nhân vật phụ nhưng lại là kẻ nắm cả bàn cờ trong tay. Đây mới chính là Tiểu Nhiếp Tổng mà có thể khiến người ta e ngại và kính nể trong giới kinh doanh. Nhưng cuối cùng chính anh ta đã ngã gục trước giường bệnh của cha và anh ruột của mình và nhận ra sự sai lầm đến cùng cực. Không có anh ta, không có kế hoạch nắm lấy toàn bộ Đông Viễn có thể mọi chuyện sẽ tốt lên hay xấu đi không ai biết được nhưng chắc chắn Nhiếp Vũ Thịnh sẽ không bị hủy hoại đến triệt để như thế.

Xem thêm: crossbones là ai

Câu hỏi cứ lơ lửng mãi của Thư Cầm là liệu Thịnh Phương Đình có từng yêu cô ấy, có từng yêu Đàm Tĩnh, có từng vì ai mà hy sinh, vì ai mà đau khổ. Khi biết chân tướng của tổng giám đốc Thịnh mình không thể tưởng tượng ra anh ta có động lực nào lớn đến thế và thực sự thấy sợ con người sẵn sàng làm mọi thứ để thành công ấy. Nhưng khi anh ta nói đã từng yêu Đàm Tĩnh và thực lòng yêu Thư Cầm chả hiểu sao mình lại tin ngay được, như kiểu à với người này thì chắc chắn phải như vậy ấy.

Kết truyện trong khoảng 2 chương cuối thực sự quá nhanh so với tình tiết và nhịp độ trước đó, khiến người đọc có chút hụt hẫng. Chắc sau khi đau lòng quá thì Phỉ Ngã cũng chán chả buồn ngược nữa =)) Nhưng mà đọc xong vẫn phải đi tìm Ngoại truyện cho nó có thêm tí màu hạnh phúc. Chứ không chắc chịu không nổi mất.

Cơ mà mình phát hiện ra là khi đọc truyện của Phỉ Ngã rất ít khi mình khóc khi có hội thoại giữa 2 nhân vật mà thường là 1 đoạn dài thiệt dài mô tả cảnh tượng xong khiến mình bị chìm đắm hoặc là những dòng tự bạch tâm trạng. Thực sự từng chữ như thiết xuyên tâm vậy. Đau lòng quá đỗi.

*
“Khoảng cách xa nhất trên cõi đời này, không phải khi tình yêu đã thành quá khứ, mà là khi quá khứ anh khắc cốt ghi tâm , trong mắt người kia, lại chỉ là một hạt cát đã bị quên lãng từ lâu. Đối phương thậm chí còn dừng lại, ung dung tháo giày dốc ngược lại, giũ hạt cát vướng chân ra, chẳng buồn liếc qua nửa mắt.” – Nhiếp Vũ thịnh

Xem thêm: yogurt là ai

Link đặt sách online:Fahasa: tập 1 + tập 2